Bài đăng phổ biến

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

Chuyện tình miền quê ngoại


Tôi nằm dài trên giường, 2 tay gối lên đầu. Tâm trạng hiện giờ thật thoải mái vì mới hoàn tất xong kỳ thi tốt nghiệp PTTH và thi đại học. Kỳ thi đại học tôi làm bài cũng khá, nhưng điều làm tôi vui nhất là … sự may mắn, may mắn đến mức khó tin: hôm thi môn Lý tôi ôn trúng tủ cả 5 câu lý thuyết.

Đang mải mê suy nghĩ thì nghe tiếng mẹ tôi gõ của phòng
“Kiên ạ, chuẩn bị đồ đạc xong chưa con, xe chuẩn bị đến đón rồi đó nhé”
Tôi vội trả lời ngay - “Dạ xong hết rồi mẹ”

Ngày xưa, gia đình tôi sống cùng ông bà nội, nhưng do cuộc sống nơi miền quê Kiên Giang hối đó khó khăn quá, nên bố mẹ tôi đã khăn gói lên Sài Gòn tìm chỗ định cư khi tôi mới hơn 1 tuổi (mẹ tôi kể vậy). Chỉ một lát nữa thôi, tôi lên xe về quê thăm nội. Thật ra, chuyện về thăm nội không phải chủ ý ban đầu của tôi. Hồi con học lóp 12, lúc đó khoảng tháng 3, lớp học tụi tôi bàn nhau sau khi thi tốt nghiệp và đại học xong, lớp sẽ tổ chức 1 chuyến du lịch dài ngày, coi như kỷ niệm cuối chúng tôi còn học bên nhau. Nhưng khi bàn bạc, lớp tôi không thể thống nhất được thời gian, do lúc đó có đứa thì chỉ thi đại học (tháng 7), có đứa thi vào cao đẳng (tháng 8), thậm chí là thi trung cấp nghề vào gần cuối tháng 8 nữa, nên chúng tôi đành gác lại chuyện du lịch, và thống nhất với nhau thi cử là chuyện hệ trọng cho tương lai, và nên tập trung cho việc thi đại học, chuyện đi chơi sẽ thống nhất đi vào cuối tháng 7 năm sau, đứa nào không đậu đại học năm nay và thi sau tháng 7 năm sau thì ở nhà, ráng mà chịu.

Bố tôi thấy thôi không đi du lịch nên bảo:
- Thi xong con không đi du lịch với lớp thì tranh thủ về quê thăm nội con đi, mấy năm rồi con không về

Tôi “dạ” đồng ý, vả lại tôi cũng muốn về quê ít hôm, hít thở cái không khí trong lành và yên tĩnh của miền quê sông nước, coi như 1 chuyến đi đổi gió, và thăm nội ngoại.

Tôi ôm giỏ đồ xuống nhà để chờ xe đến, lúc này đã hơn 9 giờ tối. Tôi đi xe dịch vụ, xe đến đón tận nhà và chạy một mạch về Kiên Giang luôn.

Đến Kiên Giang, lúc này trời con khá sớm, tôi nhìn đồng hồ thì mới 4 giờ sáng. Trước khi đi tôi đã gọi điện cho thằng Long em họ tôi, Long là đứa con lớn của cậu tôi, dặn nó ra đầu kênh đón tôi sáng nay. Tôi xuống xe và tìm quán café cóc nào đó, tính làm ly café và ngồi đợi nó. Nhưng vừa xuống xe tôi đã nghe tiếng gọi:
- “Anh Kiên”
Tôi lên xe nó, vậy là 2 anh em chạy vô nhà ngoại luôn. Nhà ngoại và nội tôi năm sâu bên 1 con kênh nhỏ, chạy dọc theo con kênh khoảng 7 hay 8km là đến, nhà ngoại cách nhà nội khoảng 2 km, về đến nơi tôi vào giường thằng em nghỉ luôn, không hẳn là ngủ mà cái chính là… tránh muỗi.

6 giờ sáng, tôi chui ra khỏi mùng, mợ và ngoại đã dậy, tôi chào ngoại rồi hỏi thăm sức khỏe, sau đó mang ít bánh kẹo cho tụi nhỏ nhà mợ, biếu bà ngoại 1 kg giò lụa và mẹ tôi đã chuẩn bị để tôi mang về biếu. Ngoại tôi sống với cậu kế mẹ tôi, ngoại chỉ có 2 người con là mẹ tôi và cậu, cậu đã ra đồng từ sớm nên tôi không gặp cậu. Cậu có 3 thằng con trai, đứa lớn nhất là Long khi sáng chở tôi từ ngoài đầu kênh về, nó mới học xong lớp 9, đứa tiếp theo tên Dũng, chuẩn bị lên lớp 7 và thằng út mới chỉ 5 tuổi. Tôi ăn cơm sáng qua loa nhà ngoại xong khăn gói vô nhà nội, tôi sẽ ở nhà nội mấy ngày dưới quê. Nội chỉ sống có 1 mình, nội có 2 người con trai là ba tôi và chú tôi, cả 2 đều sống trên Sài Gòn, ba tôi và chú muốn nội lên Sài Gòn ở cùng con cháu, nhưng nội nhất định không chịu. Về sau tôi mới hiểu không phải nội không thương con cháu, mà cuộc sống trên Sài Gòn ngột ngạt và tù túng quá, nội không chịu được.

Ăn sáng xong tôi mượn chiếc xe đạp của thằng Dũng vô nhà nội, tôi hẹn tụi nó cơm trưa xong tôi ra chơi với tụi nó. Đến nhà nội, thấy của khép hờ, tôi gọi nhưng không thấy nội trả lời, tôi không vội vào mà ra đứng nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, trước mặt tôi là con kênh chạy dài, thi thoảng có con đò chạy ngang với những tiếng rao, hơi nước dưới kênh mát lạnh, không khí buổi sáng nơi miền quê thật trong lành và bình yên, mặt trời đã ló dạng khỏi bụi tre. Tôi đang mải mê nhìn ngắm, thì tôi nghe tiếng nội gọi:

“Thằng Kiên đó hả?”

Tôi qua lại thấy nội, dạ một tiếng và cùng nội vào nhà. Thì ra khi nãy tôi gọi nội không nghe vì nội chơi bên nhà hàng xóm, nhà kế bên. Ở đây nhà cửa thưa thớt chứ không như trên Sài Gòn, hai ba chục mét mối có 1 căn nhà, và khoảng giữa đó thường là cái ao, hay khu vườn nhỏ trồng rau quả. Bà nội tôi còn khá khỏe mạnh, mấy năm không gặp nội, trông nội càng phúc hậu hơn.

Tôi chuyện trò cùng nội vài câu, mang mấy món quà biếu mẹ tôi đã chuẩn bị sẵn biếu nội, tôi kể chuyện thi cử của tôi, gia đình tôi. Sau đó nội bảo tôi đi nghỉ, nội đi thăm 1 bà xóm trên rồi về nấu cơm trưa cho tôi.

Tôi mang cái túi xách đựng đồ đặt lên giường, giường tôi nằm được làm bằng tre, kê ngay vách tường có cái cửa sổ nhỏ nhìn ra sân sau, cửa sổ bằng gỗ đã tương đối cũ, sát cuối gian nhà nội, kế bên giường là cánh cửa dẫn ra gian nhà bên, và sân sau. Gọi là nhà chứ thật ra nó khá thấp và chẳng có gì, lợp mái lá, chỗ này thường là nơi chứa lúa sau khi thu hoạch của nội tôi. Nhà nội chỉ có 1 mình, vậy mà nhà cửa tươm tất gọn gàng đâu ra đó. Phía bên kia, ngược lại với gian nhà chứa thóc này là giàn dâu leo nội trồng mướp và bầu.

Dạo quanh nhà nội rồi cũng hết, lên lên giường, lôi tập chuyện trinh thám TKKG ra, chọn ngẫu nhiên 1 cuốn để đọc, tôi chọn thế vì thật ra tập truyện trinh thám tuổi học trò này tôi đã đọc rồi, về quê tôi mang theo để đọc trong lúc rảnh rỗi giết thời gian mà thôi. Đọc một lúc tôi ngủ khi nào không hay, có lẽ do chuyến xe đêm qua tôi ngủ không ngon giấc, nên đọc vài trang truyện là buồn ngủ, cho đến lúc nội kêu tôi dậy ăn trưa.

Sau bữa trưa , tôi chào nội và xin phép ra ngoại chơi, như đã hứa với tụi nó hồi sáng. Hai thằng em họ tôi đã chuẩn bị sẵn đồ nghề cho buổi mò cua bắt ốc ngoài ruộng, thùng nước tưới, cây khèo cua, vợt cá. Chúng tôi kết thúc chuyến ra quân đầu tiên với 1 thùng đầy cua, không có con cá nào.

Sau bữa ăn tối nhà ngoại, dĩ nhiên là có thêm món cua luộc mà chúng tôi đã bắt hồi chiều, tôi đạp xe về nhà nội, lịch trình cho cuối ngày ngoài chuyện đi tắm và leo lên giường ngủ và chẳng có gì hơn.

Phòng tắm nhà nội khá gần với cái giường tôi ngủ. Năm ngoái, nội sau 1 lần bị vấp té đêm khuya, ba tôi quyết định xây cho nội phòng tắm hẳn hoi: không có gì đặc biệt, nó cũng như bao phòng tắm khác: gương, giá treo quần áo, xà phòng, bồn vệ sinh. Cậu tôi làn người xây nó, bởi 1 lẽ đơn giản: bố tôi không có thời gian và … không phải thợ xây.

Miền quê người ta ăn tối khá sớm, khoảng 5 giờ chiều là ăn tối và đi ngủ lúc … 6 giờ tối, nguyên nhân chính do ở quê khá nhiều muỗi, không đi ngủ sớm thì chỉ tổ làm tiệc cho muỗi xơi. Nhà nội cũng có cái tivi nhỏ, nhưng nội ngủ rồi, tôi không mở được, vì làm phiền giấc ngủ của nội. Tắm xong tôi chui vào giường ngay, nội đã giăng sẵn mùng cho tôi, tôi lại mang mấy cuốn truyện TKKG ra đọc, đọc để buồn ngủ. Tôi đọc 1 vèo hết 1 tập truyện, nhìn đồng hồ mới hơn 8 giờ tối mà mới chỉ hơi buồn ngủ. Ở Sài Gòn giờ này tôi không học bài thì cũng coi tivi chứ đâu có ngủ sớm như thế. Tôi nhắm mắt đợi cơn buồn ngủ, và cũng chỉ ngủ được lim dim.

Khi đang thiu thiu ngủ, tôi nghe phía sân sau tiếng xối nước, nó ào ào khá lâu và đều đặn, tôi tò mò nghĩ bụng ai làm gì vào giờ này đêm khuya vậy, tôi mở cửa sổ nhìn ra xem. Tiếng cửa lâu ngày không mở, thanh gỗ va vào nhau kêu ken két. Nhìn ra sân sau tôi không thấy gì cả, nhưng phía sân sau nhà kế bên là 1 phụ nữ đang tắm, chính xác là 1 cô bé, trên người không 1 mảnh vải, đang với tay lấy bộ quần áo treo trên dây phơi và vọt chạy về ngôi nhà kế bên, là ngôi nhà nội qua chơi hồi sáng lúc tôi mới đến, khoảng cách từ giường tôi nằm đến chỗ cô bé khoảng hơn 20m. Sân sau nhà nội tôi và nha kế bên chỉ là 1 hàng rào nhỏ, không cây cối nên tôi có thể nhìn thấy sân nhà kế bên. Có lẽ tiếng ken két vừa rồi làm cô bé phát hiện có người nhìn trộm hay sao mà cô bé chạy 1 cách vội vã vô nhà? Tôi nghĩ ngợi rồi tự trách mình nếu mở cửa nhẹ nhàng hơn thì cô bé đã không phát hiện ra.

Sáng hôm sau, tôi thức dậy khá sớm, ra sân sau hít thở không khí trong lành của buổi sáng. Nội đã dậy và đang lui cui nấu cơm. Tôi nhìn qua chỗ cô bé tắm đêm qua, bất chợt tôi nghĩ đến việc cô bé có thể đoán được tôi trộm nhìm cô bé tắm, việc này không hay chút nào. Nhìn dưới chân thấy cây tầm vông vừa tâm tay, nhưng hơi ngắn, chỉ khoảng 1,5m. Tôi liền nổi hứng đi vài bài quyền với trường côn. Quên kể với các bạn tôi là người luyện võ lâu năm. Tôi học võ Vovinam từ hồi học lớp 6, đến lớp 10 thì không học nữa vì bận học nhiều, nhưng hàng tuần tôi vẫn đến câu lạc bộ võ thuật của quận và luyện tập cùng các bậc đàn anh lớn hơn.

Hầu hết những người học võ khá hiền lành, nếu bạn có xảy ra xung đột với người có võ, ví dụ như tôi chẳng hạn, tôi sẽ tìm cách bỏ chạy chứ không đánh ai, ngoại trừ không có đường bỏ chạy thì mới trả đòn đối phương, nhưng người học võ sẽ chỉ làm bạn đau tạm thời để họ thoát thân thôi chứ không gây nguy hiểm cho bạn. Tin tôi đi, chỉ cần 1 cú đánh ngay đùi bạn, bảo đảm 10 phút sau bạn mới đứng dậy được. Nếu tôi muốn gây nguy hiễm cho người bạn, chỉ cần 1 cú đánh vào đầu, hoặc ngay tim thì bạn có thể chết sau vài phút, người có võ đánh không gây vết bầm tím, nhưng có thể làm người khác bị nội thương bên trong. Bởi vậy, họ biết rõ khả năng gây thương tích của họ, họ không bao giờ thích đấm đá ngoài đường phố. Sàn tập là nơi duy nhất họ sử dụng quyền cước. Với họ, chuyện tấn công người không có võ cũng giống như bạn đá đít một thằng nhóc 5 tuổi vậy.

Đi xong 2 bài quyền, thấy trái xoài non phía xa, cao hơn đầu tôi 1 chút, tôi nhẹ nhàng di chuyển đến làm 1 cú đá xoay 360 độ, trái xoài non tạm biệt cây xoài và bay đi đâu đó tôi không biết nữa.

Nội gọi tôi bảo đánh răng rửa mặt và sai tôi sang bà Hai kế bên, mời bà Hai qua ăn cơm. Tôi thấy lạ thắc mắc hỏi thì nội bảo nội và bà Hai xưa nay vẫn nấu ăn chung như vậy.

Tôi vội đánh răng rồi sang nhà kế bên, với 1 chút lo lắng về chuyện đêm qua, chắc chắn cô bé ở nhà bá Hai sẽ nhìn tôi bằng con mắt khó chịu. Đến trước cửa nhà, thấy 1 bà cụ ngồi trên ghế uống trà, tôi lễ phép thưa:
- Dạ bà ơi, nội con mời bà qua ăn cơm ạ.
Bên góc nhà là 1 cô bé cực dễ thương đang ngồi đung đưa trên võng, mặc đồ bộ màu sáng nhìn tôi cười bẽn lẽn, không có vẻ gì muốn ăn tươi nuốt sống tôi vì chuyện tối qua cả.
- Ừ , cháu vào chơi đã. Bà đã nghe nội con kể, con về thăm nội lâu chưa?
- Dạ, cháu mới đến sáng hôm qua ạ.
Bà hỏi thêm:
- Bạ me con khỏe không?
- Dạ cám ơn bà, ba mẹ con đều khỏe ạ.- Tôi trả lời.
- Con về trước đi, lát bà sang ngay.
Tôi dạ 1 tiếng rồi xin phép bà về. Bụng nghĩ chà đúng là cô bé tối qua, xinh thật. Tôi mang thắc mắc về hỏi nội, nội bảo:
- À con bé Lan, nó cũng như con, bố mẹ ở Sài Gòn, về thăm ngoại nó. Ngày xưa con mới chỉ hơn 1 tuổi thì bố mẹ con đã khăn gói lên Sài Gòn, mang theo cả con nữa, chứ nếu không, con cũng biết mẹ bé Lan đó.
- Bên đó chỉ có mình bé Lan thôi hả nội? – Tôi hỏi thêm.
- Ừ, mình nó với bà Hai thôi.

À, thì ra cô bé về thăm ngoại, cíhnh cô bé này tắm khỏa thân đêm qua, khi nãy cô bé không có vẻ gì là khó chịu với mình cả, ngược lại là đàng khác. Như vậy, hoặc là cô bé quên chuyện tiếng ken két cửa sổ đêm qua do tôi mở, hoặc cô bé nghĩ đó tiếng ma hay đại loại như vậy – Tôi nghĩ.

Tôi phụ nội đưa thức ăn lên bàn, nhà nội chỉ có 1 cái bàn duy nhất: vừa làm nơi ăn uống, vùa là bàn tiếp khách. Lát sau bà Hai cùng bé Lan qua. Tôi cũng không nói gì nhiều, và 1 ít không tự nhiên khi ăn cơm với người lạ, nhưng bé Lan thì không có vẻ như thế, cô bé ngồi ăn rất tự nhiên và vô tư, thỉnh thoảng ném cái nhìn thích thú về phía tôi nữa, tôi cũng cười lại rồi cúi xuống ăn. Thái độ của cô bé làm tôi khó hiểu, sao lại vui vẻ với tôi – 1 người cô bé chưa từng quen biết?

Sau bữa ăn, tôi thủng thẳng ra trước nhà, nhìn ngắm các con đò chay ngang, tiếng gió nhè nhẹ, mang theo hương thơm mùi lúa chín. Phía bên kia sông, vài người đàn ông vác cuốc ra đồng…

Đang mải mê, chợt nghe tiếng gọi sau lưng:
- Chào anh.
- Chào em, em tên gì? – Tôi quay lại mỉm cười và hỏi lai.
- Em tên Lan, em về quê thăm ngoại em được gần nửa tháng rồi. Hôm nay lần đầu tiên ăn cơm có anh nữa chứ mấy hôm trước, em vẫn ăn cơm với nội anh hoài, nội anh cũng ăn cơm bên ngoại em nữa.
- Uhm, anh tên Kiên, anh cũng mới biết đây. Ngoại em sống có 1 mình giống bà nội anh vậy hả?
- Dạ - Cô bé đáp.
- Nếu vậy thì góp gạo thổi cơm chung tiện hơn.
- Em còn đi học không – Tôi hỏi thêm.
- Dạ còn, em mới học xong lớp 10. Sang năm lên lớp 11. Còn anh?
- Anh mới thi đại học xong - Tôi mỉm cười đáp cô bé.
- Thi đại học? Anh giỏi ghê hen.
- Hì, khi nào học xong lớp 12 và thi đại học, em cũng sẽ giỏi như anh thôi mà.

Chuyện trò đến đây, cô bé lái sang chuyện khác:

- Anh về thăm nội lâu không?
- Anh không biết nữa, nhưng hiện tại anh chưa sắp sếp thời gian về lại Sài Gòn. Thi đại học xong, anh có nhiều thời gian rảnh mà.
- Lát em có đi đâu chơi không? – Tôi hỏi
- Không anh, em chỉ ở nhà với ngoại thôi.
- Trời, chán thế, em biết chuyện tứ quái TKKG dành cho tuổi học trò không?
- Dạ không
- Lát anh đưa em đọc, hay lắm.
- Em có dám ra ruộng chơi không? – Tôi hỏi thêm.
- Ra 1 mình à, có gì vui đâu chứ, bẩn chân nữa.
- Hì, không phải ra 1 mình, lát trưa nay anh ra nhà ngoại anh để đi mò cua bắt ốc với mấy đứa em họ anh. Anh hỏi em có đi được không thì trưa nay anh rủ. Chứ cứ ở nhà hoài, anh sợ em buồn.

Cô bé chỉ cười, gật đầu đồng ý.

Tôi cùng cô bé quay vô nhà nội, tôi gom hết mấy cuốn truyện TKKG đưa cô bé. Chào nội tôi xong, cô bé quay về nhà.

Sau bữa trưa, tôi sang nhà ngoại cô bé rủ, ngoại cô bé đống ý cho đi chơi, nhưng cô bé phải về nhà trước giờ cơm tối. Tôi mang chiếc xe đạp của thằng Dũng ra, vậy là 2 đứa tôi thẳng tiến ra nhà ngoại tôi.

Đến nhà ngoại, thấy tôi chở người lạ, mợ tôi hỏi:
- Ai vậy cháu?
- Dạ, Lan là cháu ngoại bà Hai, nhà kế nội cháu ạ. – Tôi thưa

Sau đó, tôi cùng bé Lan, thằng Long, thằng Dũng xách đồ nghề men theo 2 bờ ruộng. Cô bé thích thú trông thấy rõ, có lẽ từ hồi về thăm ngoại đến giờ, cô bé chăng đi đâu chơi. Tôi xách thùng nước, thằng Long cầm cây khèo cua, thằng Dũng mang vợt bắt cá. Đi 1 lát quay lại thấy cô bé còn mãi phía sau, tôi cũng quay lại đưa tay ra để nắm tay cô bé dắt đi. Vừa chạm vào bàn tay cô bé, 1 cảm giác lâng lâng khó tả, bàn tay mềm mại, da mịn màng. Sau này, trải qua qua nhiêu thăng trầm của cuộc sống, tôi không bao giờ có lại cái cảm giác đó.

Cô bé đi chậm cũng phải, đường ruộng rất gồ ghề. Hai thằng em tôi đi nhanh vì tụi nó quen rồi, tôi cũng theo kịp tụi nó vì tôi… có võ. Nói câu này, bạn thấy lạ phải không, đường xấu thì liên quan gì đến võ? Vậy mà có đó, khi bạn có võ, nó mang lại cho bạn khả năng thăng bằng cực tốt. Tôi dám cá với bất cứ ai có thể làm tôi té. Cô bé đi khá chậm vì không quen đường ruộng, nên tôi dìu cô bé đi. Phía xa, thằng Long đã gọi tôi í ới, nó đã tóm được vài con cua.

Lát sau thấy có vẻ cô bé đã quen dần, tôi buông tay và nói:
- Em thử tự đi xem quen đường ruộng chưa?

Cô bé gật đầu rồi tự bước đi. Được 1 đoạn khá xa, thằng Dũng quan sát phía trước, phát hiện 1 con cá trê khá to, nó liền cầm vợt dí theo và nói: “Có cá phía trước anh Kiên ơi”. Tôi và thằng Long cũng chạy theo, được 1 đoạn, tự nhiên thằng Dũng nhảy ùm xuống rãnh mương nhỏ, tôi hiểu là nó chặn đường thoát của con cá, thằng Long cũng thế, nó nhảy xuống chặn 2 đầu. Tôi tiến đến chỗ thằng Dũng, lấy cây vợt rà dòng mương, rồi cũng tóm được con cá 1 cách nhẹ nhàng. Tôii quay lại xem cô bé, Lan cũng đang cố bước cho nhanh cho kịp tụi tôi, những không may, do vội đuổi theo tôi nên cô bé trượt chân té, tôi vội lao về phía cô bé, đỡ dậy, cũ ngã không làm đau gì cả, chỉ mỗi tội dơ hết cái mông quần. thấy cô bé đỏ mặt, tôi cũng an ủi. “Em không sao chứ.” Cô bé đáp: “Em không sao, chỉ bị dơ đồ thôi”

Đi thêm 1 đoạn nữa, thấy có vũng nước khá sâu, chắc khoảng ngang bụng tôi, tôi nói cô bé bước xuống nhẹ nhàng, dùng nước lau sạch vết bẩn trên quần, tránh sình trào lên. Cô bé làm theo, nhưng khi rửa xong, đã khá sạch sẽ, cái quần lót màu trắng nhìn khá rõ làm cô bé đỏ mặt thêm. Tôi nói: “Em đừng lo, lát về đến nhà là khô ngay thôi”. Sau đó, tui tôi quay về, hôm nay tôi không ăn tối nhà ngoại, vì ngoại cô bé dặn về sớm, trước giờ ăn tối, nên bốn đứa tôi chỉ tranh thủ luộc cua rồi chấm muối tiêu chanh ăn.

Trên đường chở cô bé về nhà nội, 2 chúng tôi chuyện trò cùng nhau:
- Nhà ngoại anh vui ha.
- Uhm, hồi bé khi anh học cấp 2 mỗi lần về chơi, anh ít khi ở nhà nội lắm, toàn ờ nhà ngoại không hà, tuổi học trò ham vui mà.
- Chơi ngoài ruộng vui không em? – Tôi hỏi thêm.
- Vui, khi nào anh ra ruộng với tụi nó nữa, anh nhớ rủ em nha.
- Bị té vẫn vui hả? – Tôi chọc.
- Hi, dơ đồ tí đâu có sao.

Lát sau, cô bé nói, giọng có vẻ chậm rãi:
- Em có việc muốn nhờ anh.
- Việc gì, em nói đi – Tôi hỏi
- Nếu anh không đồng ý, thì quên chuyện này đi nha, coi như em chưa nói gì – Cô bé chưa vội trả lời, mà ra điều kiện.
- Uhm, anh đồng ý. Nếu trong khả năng của anh, chắc chắn anh sẽ giúp. Chuyện gì, em nói đi.
- Em… em muốn nhờ anh 1 việc, từ 9 giờ tối, khoảng nửa tiếng là xong.
- Uhm, nhưng là việc gì –Tôi hỏi thêm.
- Em muốn anh canh cho em... tắm.
Nghe đến đây, bụng tôi mừng rơn, nhưng làm bộ hỏi:
- Chuyện đó anh làm được, nhưng anh thắc mắc sao em không tắm sớm hơn. Phòng tắm nhà ngoại em ở đâu?
- Ngoại em không có nhà tắm. Còn tắm sớm hơn, người ta thấy sao.
- Vậy mấy hôm trước ai canh cho em tắm?
- Có ai đâu, em tắm 1 mình thôi. Giờ có anh, em muốn nhờ anh.
- Tối qua em bị 1 phen hú vía, đang tắm em nghe tiếng cót két, làm em sợ quá, vội chạy vào nhà – Cô bé nói thêm, cũng may cô bé khôn nghi ngờ gì tôi.
- Nghĩa là em sợ ma hả?
- Uhm
- Hì, được, tối nay anh canh cho em tắm. Thật sự anh không tin có ma, nhưng nếu có, anh nói thật chứ 10 con ma anh còn bẻ cổ cái một nữa là.

Nói đến đây, tôi cũng đạp xe về đến nhà nội. Cô bé lấy điện thoại ra coi giờ, đồng hồ tôi nhanh hơn giờ cô bé 2 phút. Cô bé yêu cầu tôi chỉnh lại và đề nghị tôi có mặt chỗ lu nước, sân sau nhà ngoại cô bé lúc 8h55’ tối.

Tôi đồng ý, rồi quay vô nhà nội. Nội đã chuẩn bị sẵn phần cơm trên bàn cho tôi, tôi ăn xong rồi đi tắm và lên giường, miên man suy nghĩ không biết lát cô bé có khỏa thân tắm hay không? Lẽ nào 1 cô bé mới 16 tuổi dám làm thế trước mặt chàng thanh niên mới quen có 1 ngày? Nhưng nếu mặc quần áo tắm, thì sao không tắm sớm hơn cho khỏe, tắm đêm hôm chi cho mệt? Suy nghĩ miên man không tìm ra câu trả lời, tôi lại lôi truyện trinh thám ra đọc, mong sao thời gian qua mau đến giờ đã hẹn.

Rồi cái giờ ấy cũng đến, tôi nhẹ nhàng chui ra khỏi mùng, đi ra sân sau, đi tiếp về phía bờ ruộng, bọc lên sân sau nhà ngoại nhỏ. Tôi ngồi gọn dưới hiên lò sấy lúa nhà ngoại nhỏ, trước mặt tôi là 2 cái lu nước lớn, nơi hôm qua tôi thấy nhỏ tắm. Vị trí này khuất tầm mắt cánh cửa dẫn ra sân sau nhà ngoại nhỏ, nếu có bất trắc, ngoại nhỏ ra đến chẳng hạn, tôi chỉ cần 1 cú phóng men theo bờ ao là biến mất dạng. Ngồi 1 lúc thì nhỏ cũng đi ra, tay cầm thau nhựa nhỏ nhắn tiến về phía tôi. Thấy tôi, nhỏ mỉm cười hỏi:
- Anh đợi lâu chưa?
- Anh chỉ mới đến thôi. – Tôi trả lời.

Nhỏ đưa tôi cái tô cũ kỹ, trong tô có 1 ít lá cây mà tôi không biết tên. Tôi hỏi nhỏ, nhỏ cũng không biết, ngoại nhỏ đưa cho nhỏ xài thôi. Nhỏ kêu tôi đốt lên cho khỏi muỗi.
- Anh quay mặt lại đi, cho em thay đồ. Nhỏ đề nghị tôi.

Tôi quay mặt lại, lui cui đốt đống lá cây trong tô. Đốt xong, tôi nghe tiếng nhỏ xối nước vẫn không thấy nhỏ kêu tôi quay lại, nên hỏi:
- Anh quay mặt lại được chưa em?
- Uhm, được rồi.
Trước mặt tôi là 1 tòa lộ thiên, trên người cô bé không một mảnh vải, thân hình cô bé tuyệt đẹp. Nhỏ đứng sát lu nước, khỏa thân vô tư tắm như như chốn không người.

Tôi như chết điếng trước vẻ đẹp của cô bé, cặp mông tròn trịa và đầy đặn, bộ ngực căng phồng tràn trề sức sống. Tôi lấy lại bình tĩnh, hỏi nhỏ, nhưng tôi nói không nên lời:
- Em….
- Em sao? – Nhỏ hỏi lại
- Anh… anh không nghĩ em sẽ trong bộ dạng thế này – Tôi nói
- Ý anh là em nên mặc quần áo vào à? – Nhỏ hỏi lại tôi.
- Không, ý anh không phải vậy, chẳng qua là anh khá ngạc nhiên thôi.

Lúc này nhỏ mới hơi nghiêng người về phía tôi. Nhỏ múc nước vào thau nhựa và tiến về chỗ tôi ngồi. Tôi phát hiện phần âm hộ nhỏ không có đến 1 sợi lông nào. Nhỏ nhẹ nhàng ngồi gần bên tôi, kỳ cọ tay chân. Nhỏ nói:
- Em có một sở thích rất lạ, là thích tắm lộ thiên, bản thân em, em cũng không cưỡng lại được.
- Từ khi về đây, tối nào em cũng tắm như thế này, mặc dù rất sợ ma. Tối qua em bị 1 phen hoảng hồn, em không thể tắm sớm hơn, vì sợ người ta nhìn thấy. – Nhỏ nói thêm.

Tôi chả dại gì tiết lộ tiếng cót két đêm qua là do tôi gây ra. Sau này tôi mới biết sở thích tắm khỏa thân ngoài trời của nhỏ như một cơn nghiện, nếu không muốn nói là một căn bệnh.

- Chứ anh nhìn thấy thì không sao hả? – Tôi vừa cười vừa chọc nhỏ.
- Xí, có sao là em méc nội anh ngay, tội nhìn con gái tắm. Vả lại, em biết nếu có ma, anh đủ sức vặn cổ 10 con ma – Nhỏ nói thêm.
- Anh nói thế em tin à, lỡ anh nói giỡn thì sao?
- Tin chứ, sáng sớm nay lúc đang đánh răng, em thấy anh múa võ mà. Anh đá trái xoài đẹp thật, lúc nào rảnh biểu diễn lại cho em coi nha.

Tôi chỉ phì cười, thì ra nhỏ biết tôi có võ, tin tưởng tôi đàng hoàng, nên mạnh dạn nhờ tôi trông chừng cho nhỏ tắm đêm.
- Khi nào anh về Sài Gòn thì thôi, chứ nếu anh còn ở lại, tối nào cũng như thế này được không anh - Nhỏ ngắt dòng suy nghĩ của tôi.
- Uhm, được chứ, vậy tiện cho anh hơn, như hôm qua, phải ngủ sớm anh thấy khó ngủ quá.
- Anh còn thắc mắc gì nữa không? - Nhỏ hỏi
- Thật ra thì còn, nhưng nó thuộc về nhân em, anh nghĩ không tiện hỏi
- Anh cứ hỏi đi – Lúc này nhỏ đã ngưng kỳ cọ chân tay. Nhỏ ngồi xổm giống tôi, hai tay chắp lên đầu gối, mặt xoay về phía tôi.
- Vậy anh thắc mắc nhé. Phụ nữ đến tuổi dậy thì, em biết đó, cơ thể họ có 2 vị trí biến đổi theo, nhưng em chỉ có một (ý tôi muốn nói ngực nhỏ phát triển, nhưng lông mu thì không)
- Anh thấy rồi à?
Tôi phì cười:
- Em không mặc gì đứng trước mặt anh, dĩ nhiên là anh thấy chứ.
- Thật ra em cũng như bao người con gái khác. Lúc đầu em cảm thấy không thoải mái, nên em dùng loại thuốc bôi mẹ đưa cho, thoa lên nó không mọc nữa, thuốc đó mẹ em nhờ mua ở nước ngoài. – Nhỏ nói
- Anh còn thắc mắc gì không? – Nhỏ hỏi thêm.
- Có, anh thắc mắc sao em đẹp thế.

Tôi nói câu này chủ ý chọc nhỏ, mà công nhận nhỏ đẹp thiệt. Đến đây tôi mới phát hiện thằng nhỏ của tôi đã cương cứng từ khi nào. Thấy tôi nói thế, nhỏ chỉ “hứ” lên 1 tiếng rồi đứng lên với cái khăn cuốn lên người. Nhỏ nói:
- Em tắm xong rồi, cám ơn anh nhé.

Tôi “Uh” một tiếng, lịch sự quay mặt đi chỗ khác để nhỏ thay đồ. Sau đó, nhỏ cám ơn tôi thêm lần nữa rồi quay vào nhà. Tôi đợi nhỏ vô nhà hẳn rồi mới đi về, men theo bờ ao sau nhà ngoại nhỏ, bọc lên sau sau nhà nội tôi, vào nhà chui tọt vào giường. Việc đầu tiên tôi làm ngay lúc đó, như bao chàng thanh niên mới lớn khác, lôi thằng nhỏ ra… "thẩm du". Trời ạ, mặc dù khi nãy tôi chưa chạm vào người nhỏ, nhưng thằng cu tôi đã tê dại vì sung sướng. Tôi không thích làm chuyện này nhà nội tí nào cả, nhưng hoàn cảnh như thế, không “thẩm du” thì chịu gì nổi.

Sáng hôm sau, tôi vẫn thức dậy sớm, ra sân sau đi vài bài quyền quen thuộc, người khác thì tôi không biết, chứ riêng tôi nếu không luyện võ thường xuyên là 1 cảm giác khó chịu, đại khái cũng giống như cơn nghiện vậy. Luyện võ buổi sáng sớm miền quê trong lành không còn gì tuyệt hơn. Sáng nay tôi không thấy nội nấu cơm, vậy là lát nữa tôi và nội ăn cơm sáng nhà ngoại nhỏ. Con cá trê hôm qua tụi tôi bắt được, 2 thằng em họ không chịu lấy, nằng nặc kêu tôi mang về cho nội tôi ăn, nên tối qua khi về đến nhà, tôi đã đưa cho nội, cá dưới quê không thiếu, tôi mang về con cá chẳng qua để nội khỏi mất công bắt cá dưới ao thôi. Nội và ngoại tôi sống sâu bên trong kênh, khá xa tỉnh lẻ, chỗ thằng Long đón tôi, nên không có nhiều tiện nghi, ý tôi muốn nói trong này không có hàng quán bán thức ăn sáng, hầu hết họ tự nấu cơm ăn sáng.

Nhớ lại tối qua, lòng tôi trào lên 1 niềm vui, cảm giác lâng lâng khó tả, tôi chỉ mong thời gian qua mau, để tôi được tiếp tục nhìn ngắm thân hình tuyệt mỹ của cô bé.

Qua ăn cơm sáng nhà nhỏ, 2 chúng tôi tỏ ra tự nhiên hơn, dĩ nhiên, chúng tôi chẳng dại gì đả động đến chuyện đêm qua, hí hí. Chiều qua, lúc chuẩn bị ra về, cậu tôi đã dặn sáng nay tôi ở nhà để phụ cậu mang lúa của nội vào nhà. Hàng năm, cứ đến mùa gặt, cậu tôi vừa lo cắt lúa cho nhà cậu, khoán thêm việc cắt lúa cho nội tôi, cả ngoại nhỏ nữa, nội tôi chỉ có 2 công ruộng, ngoại nhỏ thì 3 công, nhưng cũng dư gạo dùng cho cả năm, phần còn dư nội mang đi bán lấy tiền chi tiêu lặt vặt. Ba tôi và chú tôi thỉnh thoảng vẫn gửi tiền về cho nội, chủ yếu để nội chi tiêu cho đám tiệc, và mua mắm muối lặt vặt thôi. Sau bữa ăn sáng, tôi cùng nhỏ ra ruộng nhà nội tôi, tôi phụ cậu vác từng bao lúa về nhà, nhỏ chỉ đi theo coi cho biết. Cậu tôi có máy suất lúa, lúa cắt xong lúa buộc thành từng bó, cho vào máy suất, máy sẽ sàng và thóc sẽ rơi xuống cái máng, dùng bao hứng lúa ở miệng máng khi nào đầy thì thôi, máy hoạt động cũng khá nhanh, chỉ chốc lát là đầy 1 bao. Tôi hì hục hai ba tiếng cũng khá mệt, xong 5 công ruộng cho nội tôi và ngoại nhỏ, cũng may nội tôi ít ruộng, chứ nhiều như cậu tôi chắc phụ xong, tôi nằm đo ván cả ngày. Giờ tôi mới biết làm ruộng khá vất vả, nhưng họ chỉ vất vả khi vô mùa gặt thôi.

Xong việc, tôi ra bên hông nhà nội, ngồi hóng mát dưới giàn mướp, khá mệt, vì tôi không quen làm, nhỏ cũng theo tôi, mang theo cuốn truyện TKKG tôi cho mượn nữa, nhỏ lấy nước cho tôi uống, chúng tôi cùng chuyện trò trên trời dưới đất, hết chuyện học hành đến chuyện ca sĩ. Rồi cũng đến xế trưa, nội gọi tôi vào nhà ăn cơm, bữa cơm hôm nay có thêm cậu tôi nữa, sau bữa cơm, nội và ngoại nhỏ trả công cho cậu vài kg lúa, thật ra cậu tôi không muốn lấy, nhưng nội và ngoại nhỏ ép, nên cậu tôi lấy cho có, chứ vài ký thóc chỉ đủ tiềng dầu cho máy xuất lúa, cậu tôi tính hiền lành, sẵn sáng giúp đỡ người khác, và người già thì cậu càng không tính toán tiền công, nhưng nội tôi không muốn vậy. Nội nghĩ vài ký thóc là sự trả công xứng đáng.

Chiều nay chúng tôi không ra ruộng bắt cua, vì thằng Long phải theo bố nó phụ đi suất lúa, hai chúng tôi sau bữa ăn lại ra giàn mướp ngồi hóng mát, tôi mang ra cái võng trong nhà nội giăng lên cho nhỏ nằm, còn tôi ngồi trên ghế dưới giàn mướp, nhỏ đã đọc đến tập 2 truyện trinh thám TKKG, nhỏ khen truyện hay, nhân vật Tazan thật anh hùng, tài giỏi. Hai chúng tôi vẫn huyên thuyên đủ thứ chuyện, tôi nói sơ lược kiến thức toán, lý, hóa nhỏ sẽ học khi lên lớp 11, đến 5 giờ chiều hồi nào không hay, nội ra gọi chúng tôi chuẩn bị ăn cơm tối, bữa cơm không cầu kỳ, tối nay có con cá trê hôm qua tụi tôi bắt được, nội mang đi hấp hành, thêm dĩa dưa leo xắt nhỏ, ăn chấm nước mắm ngon tuyệt. Sau bữa ăn nhỏ về nhà, chúng tôi nháy mắt hẹn nhau 9 giờ tối.

Như hôm qua, tôi có mặt sân sau nhà ngoại nhỏ lúc 9 giờ kém 1 chút, vị trí tôi ngồi nhỏ đã chuẩn bị sẵn cái tô với lá để đốt khỏi muỗi, tôi đốt xong thì nhỏ cũng đến, nhỏ nhìn tôi mìm cười. Không giống như hôm qua, cởi quần áo xong, nhỏ cho quần áo dơ vào thau nước. Tôi ngắm thân thể tuyệt đẹp của nhỏ, chỉ muốn tự nhéo mình 1 phát xem có phải mơ hay không. Sau này tôi mới chiêm nghiệm rõ hơn, nhỏ có sở thích không thể cưỡng lại được là tắm khỏa thân ngoài trời, nhỏ nói:
- Em giặt đồ trước rồi mới tắm, chứ sáng mai mới giặt mất thời gian quá.

Tôi chỉ “Uhm” 1 tiếng, hôm nay nhỏ dạn hơn, ngồi xổm quay cả người về phía tôi, cúi xuống giặt quần áo, được 1 lát nhỏ ngước lên, thấy tôi nhìn chằm chằm vào cơ thể nhỏ. Nhỏ nói:
- Nhìn gì mà khiếp thế, còn không giặt phụ em đi.
- Tại… tại em dễ thương quá. Anh giặt cũng được, nhưng anh sợ ra mồ hôi, tối khó ngủ. – Tôi nói
- Ra mồ hôi thì tắm tiếp, nhà nội anh có phòng tắm mà.
- Uhm, vậy để anh phụ em.

Nói xong, tôi ngồi sát tới, với tay cầm cái áo nhỏ trong thau và giặt, tay thì giặt nhưng mắt tôi cứ nhìn chằm chằm vào bím nhỏ. Cái thau khá nhỏ, đường kính chỉ khoảng 5 tấc, nên thỉnh thoảng tay tôi chạm vào tay nhỏ, tôi ngước lên nhìn, chỉ mỉm cười.
- Ngoại em ngủ rồi hả? – Tôi hỏi
- Rồi, ngoại không ra đâu mà lo
- Em tắm như thế từ khi nào?
- Em tắm từ bữa thứ 2. Hôm đầu tiên em bắt ngoại trông cho em tắm, thông thường ngoại 6 giờ là đi ngủ rồi, hôm đó 7 giờ em mới tắm, tắm mặc quần áo chẳng sạch tí nào cả, nên hôm sau trở đi em tắm trễ hơn, 9 giờ, sợ ma muốn chết, ngoại em kêu em qua nhà nội anh tắm nhờ, nhưng em ngại, giờ có anh đến ở, em càng không nhờ được.
- Dưới quê lạ em nhỉ, nhiều nhà chẳng có nhà tắm. Sài Gòn mà như thế chắc có nước ở bẩn cả tuần luôn quá.
- Uh, SG mà như thế em cũng chẳng biết sao.
- Có gì đâu, nếu nhà em trên Sài Gòn không có nhà tắm, em kêu anh đến canh, thằng nào léng phéng, anh đục cho vỡ mồm luôn.

Nghe tôi giỡn thế, nhỏ ngước lên, “xí” tôi 1 tiếng, lấy tay búng vào phía tôi, làm tôi bị ướt xà phòng 1 ít lên quần áo.
- Em làm dơ quần áo anh rồi nè, anh tắm rồi đó. – Tôi vừa cười vừa nói
- Dơ thì tắm lại, đơn giản mà.

Tôi tính nói “Vậy anh tắm ở đây luôn nhé”, nhưng lại thôi, chắc lúc đó tôi còn nhát gái, giặt 1 lúc sau thì cũng xong. Nhỏ đề nghị tôi múc nước vô thau cho nhỏ tắm, tôi nghe theo. Do lúc giặt đồ, tôi ngồi khá gần nhỏ, nên khi xối nước, không biết nhỏ vô ý hay cố ý, nước bắn lên làm tôi ướt thêm nữa. Tôi vội ngồi xích ra để nhỏ tắm, tôi lẩm bẩm trong bụng, lát về không cần tắm lại, nhưng ít ra cũng phải thay bộ quần áo khác, mặc đồ ẩm khó chịu chết đi được. Nghĩ vậy, tôi nói nhỏ:
- Đồ anh bị ướt rồi, lát nữa về anh phải thay quần áo rồi em ạ
- Anh bị ướt hả? Xin lỗi anh nha, em không cố ý.

Lát sau nhỏ nói thêm:
- Vậy đàng nào anh cũng ướt rồi, anh kỳ lưng cho em đi.

Tôi “uhm” 1 tiếng rồi tiến lại dần nhỏ, nhỏ ngồi đưa lưng ra cho tôi, tôi nhìn ngắn bò vai thon thả, làn da trắng muốt của nhỏ, cặp mông nửa kín nửa hở, cái khe mông mới đẹp làm sao. Tôi nhẹ nhàng múc ca nước, xối lên lưng nhỏ, đặt bàn tay mình lên tấm lưng trần mềm mại, vừa nhẹ nhàng xối nước, vùa chà lưng cho nhỏ, một cảm giác lâng lâng đến khó tả trào dâng trong lòng tôi, lần đầu tiên trong đời, bàn tay tôi được nhẹ nhàng chạm vào cơ thể một cô bé mới lớn, trên người không một mảnh vải, lòng tôi muốn nghẹn ngào vì sung sướng.

Tôi chà lưng cho nhỏ cũng khá lâu, chắc do bàn tay tôi thèm khát chạm vào thân thể cô bé hơn là kỳ cọ cho sạch, tôi cũng chạm nhẹ vào phần trên cặp mông tròn trịa và mát rượi của cô bé, lúc này tôi mới phát hiện thằng cu tôi đã cương cứng tự khi nào, chắc là nhỏ không biết, vì ngồi xổm quay lưng về phía tôi mà. Chà lưng cho nhỏ xong, tôi hỏi:
- Em muốn anh kỳ cho em chỗ khác không?
- Anh muốn chỗ nào nữa?

Tôi tính nói “Anh muốn kỳ ngực em, âm hộ em” nhưng lại thôi

- Chân tay em nhé. – Tôi nói

Nhỏ gật đầu đồng ý, và quay lại về phía tôi, có lẽ nhỏ hơi mỏi lưng, nên nhỏ đứng lên, cầm cái ghế nhỏ đặt sát vào thành bức tường lò sấy lúa nhà ngoại nhỏ, nhỏ ngồi tựa lưng vào đó và duỗi 2 chân ra cho tôi. Tôi đứng dậy múc thêm nước ở lu cho vào thau, tiến lại nhỏ, nhẹ nhàng múc nước xối lên người nhỏ. Không hiểu sao lúc đó tôi vô ý, thay vì chỉ xối nước lên chân, tôi lại xối nước từ phần trên ngực nhỏ trở xuống, vừa xối tay tôi vừa vuốt dọc theo ngực nhỏ xuống, một cảm giác cực khó tả, tay tôi vừa vuốt qua bộ ngực căng đầy tràn trề sức sống của nhỏ, lúc đó cơ thể nhỏ rung lên nhẹ và đưa người tới phía trước 1 chút, chắc do phản xạ tự nhiên. Tôi vội vàng xin lỗi nhỏ:
- Anh xin lỗi, anh… không cố ý.

Dưới ánh sáng lờ mờ của đêm hè miền quê, gương mặt nhỏ đỏ ửng lên vì cú chạm ngực vừa rồi, nhỏ chỉ cười, bảo “không sao”, hai tay nhỏ chống lên ghế (cái ghế gỗ tôi và nhỏ hay ngồi chỉ cao khoảng 1 tấc), bộ ngực nhỏ hơi ưỡn ra phía trước trông đầy khiêu khích, nhỏ bảo tôi “Anh kỳ chân cho em đi. Tôi chỉ “Ừh” rồi cúi xuống kỳ chân cho nhỏ. Tôi ngồi xổm, hướng vuông góc với nhỏ, hay chân nhỏ khép lại nhiều, chân phía kia nhô cao hơn chân trước mặt tôi chút, tôi nhìn vào phần âm hộ nhỏ, không thấy âm hộ, chỉ 1 phần khe rất nhỏ, vì nhỏ ngồi khép chân mà. Nhỏ hỏi tôi:
- Anh đã bao giờ nhìn thấy người con gái nào chưa?
- Thấy thì thấy hoài, nhưng thấy trong tình trạng không mặc quần áo thì chưa bao giờ.
- Thiệt hông?
- Thiệt mà
- Vậy em là người đầu tiên hả?
- Uhm
- Thiệt hông? (con gái nhiều chuyện ghê)
- Thiệt mà – Tôi lại trả lời
- Thế anh nghĩ em như thế nào?
- Em đẹp lắm – Tôi vừa kỳ chân cho nhỏ, vừa trả lời
- Không phải, ý em nói là anh nghĩ em thế nào khi em khỏa thân trước mặt anh như thế này?

Nhỏ hỏi 1 câu khó trả lời, tôi ngước lên nhìn nhỏ rồi lại cúi xuống nói:
- Hôm qua em có nói là em có 1 sở thích tắm ngoài trời trong tình trạng không mặc quần áo. Anh không rành về con gái chút nào, nhưng anh tin em nói. Anh lặp lại, anh tin em rất thích, bởi thế em mới sẵn sàng khỏa thân trước mặt người con trai như anh.
- Thật ra là tại em sợ ma thôi nên mới nhờ anh thôi nhé.
- Chứ không phải em là đứa con gái hư hả? – Nhỏ hỏi thêm

Tôi ngừng kỳ cọ, nhưng tay vẫn đặt trên đùi nhỏ. Nhìn nhỏ tôi nói:
- Từ khi gặp em đến giờ, anh chưa thấy em hư chỗ nào cả, còn chuyện tắm khỏa thân của em, quan niệm của anh đó không phải là hư gì cả, chỉ là sở thích cá nhân mỗi người thôi.
- Thiệt hông (lại hỏi thiệt hông)
- Thiệt mà
- Anh kỳ cọ toàn thân cho em luôn nhé – Tôi nói thêm
- Uhm

Xong nhỏ ngước mặt lên trời, để mặc cho bàn tay tôi tự do mơn trớn cơ thể mình. Tôi lấy thêm nước ở lu cho vào thau, xối cho nhỏ từ cổ xuống, tôi vuốt nhẹ lên cổ nhỏ, sau đó từ từ xuống ngực, đôi gò bông của nhỏ căng phồng, săn chắc, sau này tôi biết rõ ngực con gái khi căng cứng như thế là lúc họ đã khá hứng lên rồi. Tôi vuốt nhẹ ngực nhỏ, mơn trớt, vuốt ve, cơ thể nhỏ lúc này rung lên nhè nhẹ, tôi ngước lên nhìn, nhỏ đã nhắm mắt lại, tôi tiếp tục xoa nhẹ, mơn trớn xuống phần hông và bụng, rồi bàn tay lại vuốt lên ngực, mỗi lần như thế, dường như cơ thể nhỏ muốn rung lên, nhưng nhỏ cố kìm nén lại. Tôi lại cúi xuống, xối lên lên đùi nhỏ, tay xoa nhẹ lên rùi, nhỏ vẫn ngồi khép đùi, tay tôi tiến sát vào giữa 2 đùi nhỏ, cơ thể nhỏ muốn rung lên lần nữa. Lúc này nhỏ đã mở mắt nhìn xuống, rồi nhìn tôi cười nhẹ, tôi cũng đáp lại nụ cười của cô bé, 2 chân lúc này duỗi thẳng ra, không còn khép nữa, tôi kỳ cọ cho cô bé từ đùi xuống, xong chân này đến chân kia, sau đó tôi vuốt nhẹ lên đùi trên. Tôi nhìn vào phần âm hộ nhỏ, dưới ánh sáng nhè nhẹ của đêm hè miền sông nước, âm hộ nhỏ hồng hào đầy khiêu khích, bàn tay tiến về phần âm hộ, tôi tính xoa lên phần mu cô bé, nhưng kịp kìm nén lại. Tôi ngước mặt lên nhìn nhỏ, để thăm dò sự đồng ý, nhỏ nhìn tôi mỉm cười rồi 2 chân co lại, sau đó dạng 2 chân ra, để lộ phần âm hộ rõ mồn một. Tôi không xối nước nữa, bàn tay đặt nhẹ vào đùi trong, tôi mơn trớn làn da mịn màng và mát rượi của cô bé, đến giờ tôi vẫn không quên được cảm giác sung sướng đó, bàn tay tôi từ từ tiến vào phần âm hộ, nhẹ nhàng xoa, lần này thì cơ thể cô bé co giật từng hồi mạnh hơn, tôi cảm nhận rõ chất nhơn nhớt khắp lòng bày tay.

Đến lúc này, tôi không thể cưỡng lại được nữa, ôm trầm lấy cơ thể cô bé, tôi hôn lên má, rồi từ từ lên đôi môi đỏ mọng đầy sức sống, cô bé không kháng cự lại, đáp lại tôi bằng những nụ hôn cháy bỏng và điên dại… Sau 1 lúc, tôi lấy lại bình tĩnh, tôi từ từ buông cô bé ra, nói lời xin lỗi:
- Anh… anh xin lỗi, không hiểu sao anh không cưỡng lại vẻ đẹp của em, em… em đẹp quá.
- Em… em không sao.

Khuôn mặt cô bé đỏ ửng dưới đêm hè, tôi lại tiếp tục công việc của mình, xối nước cho cô bé và kỳ cọ, lần này tôi chỉ xoa lên toàn cơ thể và bóp nhẹ lên đôi gò bông đảo căng cứng và tròn trịa.

- Anh tắm cho em xong rồi đó
- Cám ơn anh nhé.

Nói xong, cô bé đứng dậy, với tay lấy cái khăn, xoay lưng về phía tôi. Tôi nhìn cặp mông đầy khiêu khích của cô bé, mạnh dạn đứng dậy ôm trầm lấy cơ thể trần truồng, hai tay vòng lên trước ôm trọn lấy bộ ngực căng phồng, hôn lên má cô cô bé những nụ hôn điên dại. Cô bé ngửa mặt lên đón nhận, hai chúng tôi đứng quyện nào nhau, cô bé từ từ xoay lại, hai tay choàng lên cổ tôi, ôm chặt… hai chúng tôi cứ như thế khá lâu, lúc sau tôi từ từ buông cô bé ra, nói lời xin lỗi. thật sự lúc đó do tôi không kìm nén lại được vẻ đẹp tuyệt mỹ của cô bé, hai lần như thế, tôi đã hành xử theo bản năng thằng đàn ông, và lý trí đã không thắng được bản năng thèm khát cơ thể cô bé trong con người tôi:
- Anh xin lỗi, Lan ạ, tại em đẹp và dễ thương quá.
Cô bé chỉ mỉm cười, ôm tôi và hôn thêm 1 lúc nữa. Sau đó, tôi buông cô bé ra, hai chúng tôi nhìn nhau mỉm cười đầy mãn nguyện:
- Thôi em vào ngủ đi, tối mai anh lại tắm cho em nhé.

Cô bé mỉm cười “Uhm” một tiếng, với tay ôm bộ quần áo đi vào nhà, có lẽ vô nhà cô bé mới mặc quần áo. Tôi chờ cô bé vào nhà hẳn mới đi về, đến lúc này, tôi mới phát hiện thằng cu tôi khá cương cứng, tôi tự hỏi lúc nãy khi chúng tôi ôm nhau, không biết cô bé có phát hiện ra điều đó hay không?

Tôi vào nhà, thay bộ quần áo khác, thằng nhỏ của tôi muốn tê dại còn hơn hôm qua, tôi lại phải “thẩm du” cho xong để có 1 giấc ngủ ngon.
Còn tiếp....................