Bài đăng phổ biến

Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

Tìm lại bầu trời 8



….- Sao Y biết là con trai hay thay lòng đổi dạ? Y đã…iu ai rồi ah? Tôi hỏi em đầy nghi ngờ…
- Thì cần gì iu ai đâu? Y có anh trai mà…lúc nào anh ấy chẳng bảo mình…đừng có dại dột mà nghe bọn con trai nó tán tỉnh linh tinh, rồi mang khổ vào thân
- Thế? Hôm nao phải chấn chỉnh lại ngay anh trai Y mới được… ai lại đi hạ thấp danh dự những người đàn ông chân chính như thế bao giờ
- Chính vì thế mà trước tới giờ, có rất nhiều người ngỏ lời, tán tỉnh mình, mình đều để ngoài tai hết….có dám iu ai đâu….nhiều người tan mình không được họ trở thành bạn mình…có những người không tán được mình thì quay ra nói mình chảnh…mình như thế này…thế nọ…Y đã tự nhủ là không xiêu lòng trước bất cứ ai…vậy mà…
- Vậy mà lại xiêu lòng trước mình…? Tôi nắm lấy hai vai em cười…
- Ừ…em vừa trả lời được đến đấy thì không thể trả lời được nữa…vì tôi đã ôm em vào lòng…và đặt lên đôi môi dỏ mọng của em một.. .nụ hôn…thật bất ngờ…ôi nụ hôn tình iu đầu đời… của tôi và của cả em nữa…vụng về, lúng túng …cả hai chẳng biết làm gì..ngoài vòng tay ôm lấy nhau…và chạm hai bờ môi thật lâu…
… giờ nghĩ lại vẫn còn nhớ cảm giác khó tả của nụ hôn ấy, nó thật ngọt ngào …tinh khiết…mang theo cả cảm giác lạ lẫm, kích thích…và ham muốn được iu thương…một thứ bản năng bất diệt của con người…
Tôi xiết chặt em trong vòng tay cùng nụ hôn đầu đời nóng bỏng đó…
…giờ tôi chính thức là chủ nhân của đôi môi đỏ mọng mà tôi hằng khát khao…
…ôi cảm giác lâng lâng trong men tình thật khó tả…
…khẽ nâng cằm em lên…nhìn thật sâu vào đôi mắt em…đôi mắt lung linh như vì sao giữa bầu trời đêm ***g lộng… “mình sẽ ở bên nhau suốt đời không bao giờ lìa xa, Y nhé?. Còn rất nhiều khó khăn ở phía trước…mình cùng nhau vượt qua nhé…Ừ…tụi mình bây giờ vẫn còn là học sinh…cả hai đứa mình cùng cố gắng học thật tốt…thi đỗ một trường nào đó để sau này còn lo cho gia đình tụi mình nữa chứ nhỉ?...” Tôi và em say sưa với các dự định…cả hai lần đầu tiên trải qua cảm giác của tình yêu nhưng có lẽ không còn bồng bột, tôi và em đề trưởng thành hơn già dặn hơn so với lúa tuổi 17 của mình…và cả hai đều ý thức được để đi tới tương lai…chúng tôi phải làm gì…
Trong vòng tay nhau được một lúc lâu thì có tiếng đứa bạn ở ngoài cổng…chúng tôi mới rời nhau ra…đi ra ngoài…
- anh chị có tranh thủ gì không đấy mà sao mặt mũi hai đứa cúa lấm la lấm lét thế hả?...đứa bạn chúng tôi nhìn nhìn hai đứa dò xét…
- tranh thủ cái gì cơ?..tôi giả bộ ngây thơ hỏi lại
- Bà đừng có bắt nạt T, tôi không hỏi bà đưa V đi đâu thì thôi ấy…em nháy mắt với đứa bạn…
- Ê ê khiếp chưa này…chưa gì nàng đã bênh chàng ra mặt rồi…tụi tao mà, có gì phải dấu! nhìn mặt mũi mày hớn hở như nắng hạn gặp trời mưa là tao biết ngay có chuyện…
- Thui mày lằng nhằng quá, trưa nay nhà tao cũng không có ai ở nhà, tụi mày với T ở đây ăn cơm nhé…em nói với đứa bạn và quay sang tôi
- Ơ thế vẫn gọi tên ah? Tao tưởng phải anh anh em em rồi cơ chứ…ha haaaaa…đứa bạn vẫn trêu ghẹo dai như đỉa làm chúng tôi bối rối…tự nhiên hai đứa đỏ hết cả mặt mũ lên…
Trưa hôm đó chúng tôi nấu cơm ở nhà em….bốn đứa ăn rất vui vẻ…đặc biệt là hai chúng tôi…trong tôi cảm giác như một bữa ăn gia đình vậy…sau này mình cũng sẽ đẻ một trai một gái…chắc chắn rồi…tôi thầm nhủ trong lòng…
Rồi những ngày đầu hè cũng trôi qua. Bố mẹ tôi cho tôi nghỉ hai tuần…xả hơi…trong một bữa cơm trưa…:
- Mày nghỉ như thế là được rồi, mai chú K ở Hà Nội về bố mẹ cho mày lên nhà chú ở hai tháng hè để học trước chương trình lớp 12 đi, sang năm thi rồi, cố gắng mà học hành, đỗ đạt cho đời mày đỡ khổ…chứ cứ bám lấy cái đồng ruộng này cực lắm con ơi…bố mẹ tôi động viên..
- Vâng bố mẹ yên tâm, con sẽ cố gắng ạ…và để thể hiện sự quyết tâm cao độ, tôi đánh một mạch ba bát cơm rùi chui vào giường…ngủ
Chiều tôi lững thững đạp xe đến gần trường, chúng tôi hẹn nhau chiều hôm nay cùng ra bãi cát sông H chơi mà…đến nơi chờ một lát thì thấy dáng em đạp xe xa xa đang tiến lại…
- T chờ Y lâu chưa? Phải xin phép mãi nội mới cho đi đấy…hì
- Mình cũng vừa đến được một lúc thôi…mình gửi xe của Y ở trong trường nhé…đi một xe thôi
Chiều mùa hè, nắng đã bớt gay gắt hơn lúc trưa nhưng vẫn còn chói chang…tiếng ve râm ran…đi đâu cũng thấy tiếng ve…mọi khi nghe nhức hết cả đầu óc…nhưng hôm nay nghe sao thấy…bình thường quá đi
Tôi và em dựng xe ở triền đê, cả hai chạy xuống ngồi dưới những cụm tre xanh mướt…nắng vậy nhưng ngồi cạnh bờ sông không hề thấy nóng…là do những làn gió mang theo hơi nước đã làm không khí thật dễ chịu…em ngồi tựa vào lòng tôi…mắt nhìn dòng sông mơ màng…
…mùi tóc em thoang thoảng qua mũi khiến tôi như ngây ngất,…cúi xuống tôi đặt lên đôi môi em một nụ hôn…những lạ lẫm… bỡ ngỡ,…rụt dè …và cả ngại ngùng của nụ hôn đầu đã qua đi…chúng tôi trao nhau những nụ hôn nồng cháy bằng tất cả sự đam mê của tình yêu mới nở…
Ôm em thật chặt trong vòng tay…giá như thời gian có thể tạm dừng lại…để chúng tôi ở mãi với những giây phút này có phải tuyệt không…
- T gắn bó với dòng sông này nhỉ?
- Ừm…mình sinh ra ở bên cạnh dòng sông này mà…tắm với lũ bạn từ hồi còn chưa mặc quần cơ…
- Nhìn dòng sông hiền hòa, sao bình yên thế nhỉ…
- Hì, sau này Y mà về làm dâu làng mình thì...….
- Hì, sau này Y mà về làm dâu làng mình thì mới biết dòng sông như thế nào?
- Thế nào là sao cơ? Mình không hiểu?
- Bây giờ Y đang nhìn dòng sông vào mùa nước cạn, đến mùa lũ về, nước sông dâng cao sát mặt đê, chảy cuồn cuộn, đục ngầu phù sa…lúc ấy dòng nước hung giữ lắm, không còn vẻ hiền hòa như thế này nữa đâu…
- Eo ..thế T đang hiền như thế này! Có khi nào T hung giữ không đấy?
- Cái đấy rồi sau Y sẽ rõ…hehe…tôi nhìn em cười đen tối
- T mà làm mình buồn…mình sẽ không tha thứ….ui da…sao lại cù mình…buồn quá…
- Thì tại Y bảo mình mà làm Y buồn…Y không tha thứ nên mình thử cù cho Y buồn xem sao ấy mà…vừa ôm em vào lòng tôi vừa cù vào nách em…
- Thôi thôi… T làm mình buồn wa…mình thua rồi…ư..ư…lại một nụ hôn thật sâu lên đôi môi quyến rũ của em…
….
- Mai mình lên HN học ôn rồi, chắc phải gần học mình mới về…hè này chắc mình không gặp nhau…xa Y nhớ chắc chết mất…
- Hihi…mình chưa thấy ai iu nhau nhớ nhau đến chết cả…chắc lần này được thấy rồi đây…em nhìn tôi ánh mắt tinh nghịch…
- A a…vậy là Y mong mình…em đặt ngón tay lên môi tôi…
- Không cho T nói linh tinh đâu…Y cũng nhớ T nhiều lắm mà…với lại hè này Y cũng không ở nhà đâu…
- Y không ở nhà??? – tôi ngạc nhiên – thế Y đi đâu hè này cơ?
Nhìn vẻ sốt ruột của tôi, em phì cười…
- Thì T đi đâu, mình đi đó….em lấp lửng
- Thật không đó?...tôi hét lên…Y cũng lên Hn học ôn ah?- tôi hỏi dồn dập
- Thế T có thích mình lên đó học cùng với T không???
- Ơ hỏi thế mà cũng hỏi…tất nhiên là thích rồi..thích…chết đi được luôn…mà Y nới thật không đấy?..- .thấy em cười…tôi nhìn em nghi ngờ - nói dối mình là mình bế Y xuống tắm sông bây giờ đấy!??..- tôi nghiêm mặt lại vờ bế em lên…
- Thôi thôi mình đùa T thôi mà, mình không lên Hn đâu, có muốn thì nội và bố mẹ cũng không đồng ý, mình chỉ lên thị xã học thui, ở đó có cô mình mà…ở nhà cô bà với bố mẹ mới yên tâm cho Y đi học ôn ấy…
- Ừ thế cũng được, cả hai đứa mình cố gắng học thật tốt vào nhé…vì tương lai của chúng mình…đây là số điện thoại nhà chú mình, có gì Y điện vào xin gặp mình nhé…
Buổi chiều hôm đó không nhớ hết chúng tôi nói chuyện gì với nhau nhưng chúng tôi ngồi bên bờ sông rất lâu…cho đến tận khi ánh mặt trời ngả sang màu vàng chúng tôi mới đứng lên ra về…và tôi không quên một nụ hôn thật sâu trước khi chở em về trường lấy xe…
- Con lên đấy nghe lời chú thím, chịu khó học nghe chưa? Đừng mải chơi…mẹ tôi vừa sốc lại cái balo quần áo, sách vở, cho tôi vừa dặn dò…bên ngoài xe bố tôi cùng chú phụ xe đang cho con cào cào của tôi lên nóc xe khách…
- Bố mẹ đừng lo, con sẽ tập trung học mà…con lên ở với chú thím mà, có muốn đi chơi cũng không được ấy…hjj
….
Chiếc xe lăn bánh,bỏ lại sau lưng những cánh đồng vừ gặt, trơ gốc dạ… lần đầu tiên xa bố mẹ, cảm giác cứ lâng lâng thế nào ấy, không biết HN nó ra sao nhỉ? Tôi hồi hộp mong chờ…mja….tôi vẫn nhớ lần đầu tiên lên HN, khi xe đến pháp vân,xe chạy qua một loạt các gờ giảm tốc làm tôi nghĩ hóa ra đường phố cũng xấu như ở quê, ô tô mà cũng sóc nảy người lên…đúng là bó chym…hồi ấy vừa ngu vừa ngố…hixhixx
Xuống đến nơi…đang ngơ ngơ ngác ngác thì chú tôi đã gọi giật lại
- T ơi, chú đây cơ mà…và thế là tôi đạp xe theo chú tôi về nhà….sau khi sắp xếp chỗ ở cho tôi , chú bảo chiều sẽ đưa tôi đi đăng kí lớp học ôn….chở tôi lòng vòng khu trường BK…chú tôi gọi điện hỏi mấy người bạn địa chỉ, chú tôi cũng mua cho tôi vé học 3 môn…mua vé ở đây nhưng học tận đường Minh Khai….cũng gần nhà chú….một tuần đầu tiên dù công việc bận nhưng chú tôi vẫn đi xe máy đằng trước dẫn tôi đi học cho quen đường…mới lên một tuần mà cảm giác như hàng tháng vậy, tôi nhớ nhà…gọi điện về nhà liên tục…còn nhớ em nữa chứ, nhưng chẳng biết liên lạc với nhau như thế nào ngoài chờ em gọi điện lên…ngày ấy chúng tôi chưa biết đến yahoo…facebook….càng không biết đến cái điện thoại di động nó ra sao nữa…chứ không như bây giờ…cần là có, nhớ người iu gửi một tin nhắn là ok…mja mới có 27 cái mùa xuân mà sao thấy cuộc đời nó xoay vần kinh thế…chóng cả mặt…nghĩ tới là tê tái cả con chym….
Gần hai tuần kể từ hôm tôi lên Hn học…vậy mà không thấy em gọi điện…tôi thấy sốt ruột thực sự…vừa nhớ em …vừa giận nữa chứ…hay là em có người khác…trong đầu tôi đưa ra rất nhiều giả thuyết… 
Vì là học trước chương trình nên thầy giáo dạy rất nhanh, tôi lao vào học trong nỗi nhớ em cồn cào, nhớ cảm giác khi hôn lên bờ môi mềm mại của em…
- T ơi cháu có điện thoại này…chú tôi gọi tôi từ tầng một
- Dạ cháu xuống đây…tôi lững thững bước xuống từ tầng ba,chắc lại mẹ tôi gọi hỏi xem học hành như thế nào đây mà…
- Bạn học cùng cấp ba của cháu đấy…chú hỏi tên thì không nói…chú tôi nhìn tôi với ánh mắt rất tò mò…
- Bạn cấp ba ạ…tôi phấn khích…Dạ chắc bạn cháu hỏi học trên này có tốt không? Tụi nó cũng đi ôn ở NĐ mà…tôi giải thích dù chú tôi…đâu hỏi lý do…

- A lô…